𝑀𝑒̂ 𝑡𝑎̣𝑖 𝑛𝑎̣𝑛 𝑡𝑟𝑢𝑛𝑔 ℎ𝑎̣̂𝑛 𝑡ℎ𝑎𝑛ℎ 𝑡ℎ𝑖𝑒̂𝑛.
(𝑡𝑎̣𝑚 𝑑𝑖𝑒̂̃𝑛 𝑛𝑔ℎ𝑖̃𝑎: 𝑀𝑒̂ 𝑡𝑟𝑜𝑛𝑔 𝑘ℎ𝑜̂̉ 𝑛𝑎̣𝑛 ℎ𝑎̣̂𝑛 𝑡𝑟𝑜̛̀𝑖 𝑥𝑎𝑛ℎ)
(𝑇𝑟𝑖́𝑐ℎ 𝐻𝑜̂̀𝑛𝑔 𝑁𝑔𝑎̂𝑚)
(𝑡𝑎̣𝑚 𝑑𝑖𝑒̂̃𝑛 𝑛𝑔ℎ𝑖̃𝑎: 𝑀𝑒̂ 𝑡𝑟𝑜𝑛𝑔 𝑘ℎ𝑜̂̉ 𝑛𝑎̣𝑛 ℎ𝑎̣̂𝑛 𝑡𝑟𝑜̛̀𝑖 𝑥𝑎𝑛ℎ)
(𝑇𝑟𝑖́𝑐ℎ 𝐻𝑜̂̀𝑛𝑔 𝑁𝑔𝑎̂𝑚)
Chúng ta bị rơi vào trong "cõi mê" nơi đây, lại bị bao nhiêu sự dẫn động mê hoặc, lệch lạc, các loại can nhiễu thì đã mê rồi còn mê hơn nữa! Sư tôn cấp Pháp cho chúng ta, về bề mặt chúng ta biết được, cũng để cho chúng ta minh bạch được Pháp lý từ đó mà có lựa chọn tự giải thoát chính mình, chứ không phải Sư tôn đi tiêu diệt hết tà ác, không còn vật cản nào hết. Pháp là phương tiện duy nhất để có thể cứu, và tự cứu đối với sinh mệnh chúng ta. Chỉ dựa vào uy lực của Pháp mới cứu nổi chúng ta, làm theo cách con người, suy nghĩ của con người thì sẽ làm không nổi đâu. Nếu chúng ta không chú tâm, không xem trọng một cách thích đáng về học Pháp, khác nào chúng ta không chịu tiếp nhận cứu cánh duy nhất? Đấy là không có trách nhiệm với sinh mệnh chính mình và những sinh mệnh phía sau mình.
Tôi cần nói rõ một điểm, mọi người đối với cá nhân tôi thì khen chê không quan trọng, khen cũng được, chê cũng không sao. Tôi không tội gì tức giận người chê khi họ đang giúp tôi tu luyện. Tôi cũng không dại gì để nhân tâm phình lên như con cóc tía, để làm đệ tử yêu tinh cóc chăng? Nặng thì nhập ma, nhẹ thì hiển thị, tự cao, tự đại... dẫn đến tâm tính rớt xuống, tầng thứ cũng bị đánh hạ là tự mình hại mình thì hết cứu. Thành thử đối với tôi, những ai đọc chia sẻ từ tôi, bất kể họ là ai, chỉ cần khởi một chút tác dụng: Nếu những người không đồng ý với quan điểm, không phải là quan điểm ở tiểu tiết, là hướng đi trong tu luyện mà tôi chia sẻ, thì chỉ cần họ quay lại thử nhìn, thử nghĩ xem con đường phải chăng có gì không đúng? Ai có chỗ lệch? Hoặc là tôi lệch? hoặc là họ lệch? Hãy thử suy nghĩ xem, lời nói không phải là gió thổi, ắt phải nói lên một cái gì, chỉ cần đối chiếu nhìn lại bản thân một cách nghiêm túc, nếu thấy đúng thì xin mời các bạn bước tiếp con đường của bạn. Nếu thấy có chỗ bị lệch thì tự các bạn quy chính lại sao cho đúng theo Pháp mà đi tiếp. Như thế cũng là có tác dụng rồi. Cùng lắm từ hôm trước đến nay, có đọc hết những gì tôi viết cũng chỉ mất mấy tiếng đồng hồ, không đến nỗi làm lỡ hành trình sinh mệnh của các bạn đâu. Nếu tôi trái với Pháp, sinh mệnh tôi sẽ tự chịu trách nhiệm trước Sư tôn. Thế thôi!
Nhiều người cứ bị tuyên truyền thời gian cấp bách, đại đào thải, kết thúc, thiên tai, báo ứng v.v. Rồi hô hào học viên cứ chăm chú đến thông tin chính trị có liên quan đến ĐCSTQ như Hong Kong rồi Đài loan, chiến tranh thương mại Mỹ-Trung, rồi dịch bệnh v.v. Nhằm tạo nên hiệu ứng sợ hãi. Chẳng phải trong cửu bình nói rõ, ai cứ hay tạo nên nỗi sợ hãi? Chẳng phải là ĐCSTQ vì để khống chế người dân, bắt cóc làm con tin mới thế sao? Làm cho xã hội bất an, lòng người sợ hãi. Làm cho học viên dành rất nhiều thời gian vào đấy, và kết quả cuối cùng là gì? Là không tĩnh tâm học Pháp được! Thậm chí làm một số việc sai trái với Pháp mà sư tôn cảnh báo là họ muốn: "Cải biến lịch sử". Tạo gián cách giữa người tu luyện với Pháp, đây là an bài hết sức cẩn mật của Cựu thế lực, nhằm hủy đi con người, và cả những người đang được ở trong tu luyện mà chúng không muốn, lấy cớ cho rằng Chính niệm không đủ. Ngay cả những người theo an bài của Cựu thế lực, hoặc bị thao túng, đang điều khiển phía sau để thực thi, hành động theo ý chúng nơi con người thế gian, trong học viên chúng ta cũng có, thì chính những người ấy cũng không nhận ra là mình đang đi theo an bài của ai? Đi theo an bài của Cựu thế lực? Hay an bài của Sư tôn?
Ai ai cũng vậy, nếu học Pháp tốt đều biết, chẳng phải Sư tôn giảng rõ rành rành? Chẳng những thế, còn nhắc đi nhắc lại rất nhiều chỗ rằng: Tất cả xã hội con người là do sinh mệnh cao tầng an bài đặc định, lịch sử xưa nay đều đã có an bài, mỗi quốc gia đều có an bài, mỗi đoàn thể đều có an bài, ôn dịch như hiện nay cũng là an bài, mỗi cá nhân chúng ta cũng có an bài v.v. Chẳng phải Pháp đã khẳng định thế rồi sao? Tại sao cứ nháo loạn lên không tĩnh tâm học Pháp được, Hong Kong gì chứ? Chẳng phải từ đấy đến nay là một năm rồi sao? Đài loan gì chứ? Cũng có người hỏi, Sư tôn cũng nói ĐCSTQ không có phúc phận đấy! Nghĩa là không thống nhất nổi. Và rồi hết chuyện này đến chuyện kia, có người nghĩ: Qua vụ này thì mình sẽ... nhưng hết đợt sóng này lại đến đợt sóng kia, nào có như mọi người nghĩ không? Nhìn lại một năm nay bỏ thời gian rong ruổi theo thời cuộc Hong Kong, Chiến tranh thương mại Mỹ - Trung, dịch tả heo, Đài loan, biển đông, dịch virus Covid-19 và vẫn còn tiếp diễn, nào có kết thúc cho để tĩnh tâm lu luyện? Sư tôn từ mấy năm nay đã giảng: "𝘋𝘶̀ 𝘴𝘢𝘰 đ𝘪 𝘯𝘶̛̃𝘢, đ𝘪𝘦̂̀𝘶 𝘮𝘢̀ 𝘚𝘶̛ 𝘱𝘩𝘶̣ 𝘮𝘶𝘰̂́𝘯 𝘯𝘰́𝘪 𝘯𝘩𝘢̂́𝘵 𝘢̂́𝘺 𝘭𝘢̀, 𝘩𝘪̀𝘯𝘩 𝘵𝘩𝘦̂́ đ𝘢𝘯𝘨 𝘣𝘪𝘦̂́𝘯 𝘩𝘰𝘢́, 𝘤𝘢́𝘤 đ𝘦̣̂ 𝘵𝘶̛̉ Đ𝘢̣𝘪 𝘗𝘩𝘢́𝘱 𝘷𝘦̂̀ 𝘵𝘶 𝘭𝘶𝘺𝘦̣̂𝘯 𝘭𝘢̀ 𝘬𝘩𝘰̂𝘯𝘨 𝘵𝘩𝘦̂̉ 𝘵𝘩𝘶𝘢̣̂𝘯 𝘵𝘩𝘦𝘰 𝘩𝘪̀𝘯𝘩 𝘵𝘩𝘦̂́ 𝘣𝘪𝘦̂́𝘯 𝘩𝘰𝘢́. 𝘕𝘩𝘢̂́𝘵 đ𝘪̣𝘯𝘩 𝘭𝘢̀ 𝘵𝘳𝘰𝘯𝘨 𝘣𝘢̂́𝘵 𝘬𝘦̂̉ 𝘵𝘪̀𝘯𝘩 𝘩𝘶𝘰̂́𝘯𝘨 𝘯𝘢̀𝘰 𝘤𝘶̃𝘯𝘨 đ𝘦̂̀𝘶 𝘣𝘢̂́𝘵 đ𝘰̣̂𝘯𝘨! Đ𝘦̂̀𝘶 𝘯𝘩𝘶̛ 𝘮𝘰̣̂𝘵 đ𝘦̣̂ 𝘵𝘶̛̉ Đ𝘢̣𝘪 𝘗𝘩𝘢́𝘱, đ𝘶̣𝘯𝘨 𝘱𝘩𝘢̉𝘪 𝘣𝘢̂́𝘵 𝘬𝘦̂̉ 𝘷𝘢̂́𝘯 đ𝘦̂̀ 𝘨𝘪̀ 𝘵𝘩𝘪̀ đ𝘦̂̀𝘶 𝘵𝘶 𝘣𝘢̉𝘯 𝘵𝘩𝘢̂𝘯 𝘮𝘪̀𝘯𝘩." (𝘛𝘳𝘪́𝘤𝘩 𝘬𝘩𝘰̂𝘯𝘨 𝘯𝘨𝘶𝘺𝘦̂𝘯 𝘷𝘢̆𝘯: 𝘎𝘪𝘢̉𝘯𝘨 𝘗𝘩𝘢́𝘱 𝘵𝘢̣𝘪 𝘗𝘩𝘢́𝘱 𝘩𝘰̣̂𝘪 𝘚𝘢𝘯 𝘍𝘳𝘢𝘯𝘤𝘪𝘴𝘤𝘰 2014) Rất nhiều bài, càng về sau thì càng nhắc nhiều, với học viên Việt Nam cũng vậy, tại sao chúng ta không theo? Lại động theo những hình thức loạn tượng của hình thế xã hội mà đánh mất thời gian tu luyện, học Pháp của mình?
Nhớ đến chuyện lo xa, trong chúng ta chắc nhiều người biết. Câu chuyện nhà giàu nọ, trong gia chủ có người chết, bèn sai đứa hầu đi mua quan tài, đi cả nửa ngày mang về hai chiếc quan tài! Nói, nếu có người chết theo thì đỡ phải chạy đi mua lần hai. Một số người trong chúng ta cũng biết lo xa, tôi thấy có người kể: "Hồi lúc mới kêu gọi tham gia mấy hạng mục âm nhạc gì đấy. Khi hỏi họ tập mà ở Việt Nam thì ai cho diễn? Họ nói là mai mốt ĐCSTQ sập thì sang đó diễn! Sập rồi thì diễn làm chi nữa? Họ nói là: Sập nhưng vẫn còn tà linh ở không gian khác! Tóm lại là phải lập, phải tập, hỏi nhiều ko tốt!" Những người mà có tâm lo liệu cho sự việc sau khi ĐCSTQ sụp đổ một nhóm nghĩ họ liền được bay về trời, thì cũng là mong quá sớm, vừa nhìn thấy quả trứng gà, liền muốn nghe tiếng gà gáy! Một hướng nữa là nghĩ mình bản sự như Thần, nên sắp đặt để lo liệu việc thế gian hậu kỳ khi ĐCSTQ không còn, sao cho tranh thủ nắm được chỗ đứng, có những thứ tốt, như có người hỏi Sư tôn: Chúng ta nên nắm lấy chủ chốt? Ý là nắm lấy những vị trí lãnh đạo! Họ đúng là đều thuộc về những người ngộ tính tốt! Tôi nói là ngộ tính tốt ở tầng thế gian con người! Họ tính toán rất kỹ, dự liệu xa, không thiệt gì hết! Theo bài ngư ông đắc lợi đã quen rồi, đã thành tự nhiên rồi. Tôi cũng không biết nói gì hơn, đành chúc họ may mắn vậy.
Người thường phù Trump chống Tập, có người thì phù Tập chống Trump. Đoán già đoán non. Sao bằng quên luôn cả Trump quên luôn cả Tập mà sống, mà tu luyện theo Pháp để đi về, vừa đúng tôn chỉ không tham gia chính trị người thường. Chẳng phải trong Pháp đã nói rõ rồi sao? Là an bài do Thần định ra, không phải là việc chúng ta làm, hay chúng ta đi thay đổi an bài đó. Tu luyện của chúng ta nhằm mục tiêu hết sức lâu dài, là thoát khỏi chỗ này, chứ không phải để tìm kiếm hạnh phúc bình an nơi đây cho bản thân, cho người thân, hay cho loài người. Ở đây vĩnh viễn sẽ không bao giờ có hạnh phúc tuyệt đối. Mục đích của chúng ta là hãy tu luyện và nhanh chóng đi về.
Nếu có những thứ đấy xảy ra đi nữa thì sao chứ? Đối với một đệ tử chân tu trong Đại Pháp thì cũng không ảnh hưởng gì, không liên quan gì. Trong văn hóa Á Đông, những câu chuyện cổ tích chúng ta lúc bé hay đọc, thì thường có Thần, Tiên, Bụt v.v. thỉnh thoảng hay hiện ra để thử lòng người? Đấy nằm trong văn hóa Thần truyền. Chúng ta ngày hôm nay cũng vậy, cuộc chiến giữa Chính - Tà cũng là để khảo nghiệm nhân tâm xem họ đứng về bên nào? Bên nào là chính? Bên nào là tà? Bên tà thì ai cũng rõ, biểu hiện ở thế gian là "Yêu tinh cóc" cầm đầu lúc trước. Còn bên chính? là nước Mỹ? Hay cả phía bên tư bản phương tây? Hoàn toàn không phải! Bên chính chỉ là nhóm người ít ỏi biểu hiện ở thế gian chính là là Pháp Luân Công!
Lý của thế gian thường phản-phúc, người ta có câu: "Ở đời phù thịnh chứ ai phù suy". Xem ra rất khôn khéo! Cho nên chỉ là nhóm người tu luyện Pháp Luân Công, không có thế lực, không có sức mạnh tài chính, sức mạnh quân sự, không có quyền lực gì để nâng đỡ cho ai, không có cơm để nuôi ai no bụng, chỉ biểu hiện là nhóm người tốt ở thế gian, có đạo đức, thiện lương, mà bị bức hại, bị vu khống oan trái. Thì ai có thiện tâm, có lương tri, bỏ qua lợi ích cá nhân mà đứng về phía họ, mà bênh vực họ thì đấy chính là "Biểu đạt thái độ" đối với Đại Pháp vũ trụ. Và họ sẽ có tương lai.
Như thế mới có tác dụng thử lòng chứ! Ai đứng về bên Thiện? (Đạo đức). Ai vì lợi ích bản thân vì quyền lực, vì lợi ích cá nhân mà chọn đứng về bên Tà? (tà ác, những thế lực này, thế lực kia, kể cả thế lực những nước tư bản). Để Thần xem thái độ biểu quyết của họ về lương tâm, thì mới chính xác được. Riêng về điểm này thì một số trong học viên chúng ta cũng vậy, cứ chọn theo xu thế "phù thịnh, không phù suy" bất chấp Pháp lý, chính-tà, để có chút lợi ích nơi con người, thử hỏi liệu có bằng người tốt nơi người thường? Nhiều người bước vào tu luyện, phải chăng vì tiêu chuẩn đạo đức, tinh thần được thăng hoa mà tu luyện? Hay vì một chủng loại lợi ích nào đấy cho bản thân hoặc gia đình, thân quyến của các bạn mà tu luyện? Trong thời gian nhận thức Pháp thì cho phép cả hai đối tượng trên, nhưng cuối cùng cũng phải lựa chọn con đường đúng tiêu chuẩn Pháp đặt ra, vô cùng nghiêm túc. Đấy cũng là đãi cát tìm vàng. Không phải chỉ đãi ở con người thế gian, mà đãi luôn cả trong cộng đồng người tu luyện.
Bao giờ thì kết thúc? Thật sự tôi không biết! Tôi cũng chẳng quan tâm. Điều đấy do Sư tôn quyết định. Nếu ai cảm thấy thời gian không còn nhiều, thời gian cấp bách, thì càng phải lo lu luyện bản thân cho tốt. Theo suy nghĩ cá nhân tôi, đối với một số người trong chúng ta, thì bây giờ đề cao, tinh tấn là quan trọng, nhưng không quan trọng bằng ngoái lại nhìn xem con đường mình đã đi, xét lại xem từ căn bản rằng có đúng hướng hay không? Bây giờ đi nhanh đi chậm không quan trọng bằng đúng hướng, đúng đường! Lạc đường mà gây tác dụng phụ diện, phá hoại Pháp kể cả trong vô ý hay hữu ý, thì còn nguy hiểm hơn là làm người thường không tu luyện. Cựu thế lực sẽ không tính hay cân nhắc xem là biết hay không biết.
Tôi nói nhiều về học Pháp, về tu luyện cá nhân, không phải là tôi phản đối việc cứu người. Những ai đủ sức, có điều kiện, tùy theo hoàn cảnh, hãy cố gắng cứu người một cách lý trí, mang lại hiệu quả tốt, không để lại những di chứng tiêu cực lớn trên diện rộng ở xã hội. Gây ra những hiệu ứng tiêu cực trên diện rộng ở xã hội thì thực chất là đang sát nhân, nhằm hủy đi diện rộng sinh mệnh, chống đối Pháp Luân Công, có thái độ tiêu cực với Pháp Luân Công chứ không phải cứu vớt sinh mệnh nữa.
Chúc tất cả mọi người có thăng tiến trong Pháp, ai chưa đi đúng thì quy chính theo Pháp. Ai ngã thì đứng dậy đi tiếp, Sư tôn đang đợi chúng ta. Tôi thật sự không muốn một ai trong chúng ta, đang có cơ duyên tu luyện trong Pháp Luân Đại Pháp, đến cuối cùng rồi lâm vào cảnh: Mê trong khổ nạn hận trời xanh!
06 - 06 2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Vui lòng để lại bình luận của bạn