Thứ Ba, 26 tháng 5, 2020

BƯỚC RA


"Đại hý ngũ thiên niên - Chủ đài tại Trung Nguyên"
(Trích Hồng Ngâm)
Màn Đại hý kịch này mỗi chúng ta đã từng diễn nhiều đời nhiều kiếp rồi, chắc chắn là vậy, nếu không thì chúng ta không thể ở trong hàng ngũ tập thể người tu luyện Đại Pháp hôm nay. Từ xưa, sân khấu của Chính Pháp lấy Trời làm màn, đất làm nền mà thao diễn bất kể ngày đêm. Đài chính là lại Trung Nguyên, ai ai cũng là từng diễn trên sân khấu chính rồi mới tản ra khắp nơi trên thế giới. Từ ngày Chính Pháp bắt đầu thì màn diễn càng sôi động, náo nhiệt hơn, kịch tính càng tăng nhiều. Chư Thần, chúng sinh các giới đang căng mắt xem không dám chớp mắt, bi có, hùng có.
Theo Sư tôn giảng thì nhân loại hôm nay đều đến là vì Pháp, sau màn trình diễn khép lại thì: "Thiện Giả quay về Trời nơi nhà của mình". Màn diễn của Thần khác với màn diễn của người nhiều lắm, nhưng cũng có bên chính diện và phản diện, diễn viên nơi con người thì ai cũng có cát-xê (cachet), chính, phản đều có, thậm chí có lúc phản diện cát-xê còn cao hơn vai chính diện. Còn vở diễn của Thần thì cát-xê cuối cùng chỉ dành cho diễn viên bên chính diện, phần thưởng luôn ở cuối con đường. Suốt cả quãng thời gian, thật thật, giả giả trong mê mà diễn, mà biểu đạt, không nhìn thấy đích, không biết có đạt kết quả gì không? Chỉ dựa vào tín tâm mà diễn tiếp và xem ai kiên định được đến cuối cùng. Ai học Pháp tốt, chiểu theo chỉ đạo của Pháp mà thực hành, mà đi thì đấy là theo kịch bản an bài của Sư tôn. Có người thì vòng vèo khúc khuỷu, có người thì nằm vai phản diện do Cựu thế lực an bài. Cũng đã rất nhiều bị các thứ, các dạng dẫn động và rơi rụng đi trước khi về đến đích. Họ thường nói, hay người khác nhận xét là do Cựu thế lực lừa họ! Nghe cũng có lý, nhưng tôi thấy cũng không hẳn thế, như thế cũng là hướng ngoại nhìn. Người thật sự hướng nội nhìn, mang tâm vô cầu thì không ai lừa được cả.
Học viên ở Việt Nam chúng ta đa phần là thời gian tu luyện chưa lâu, học viên tu trước 20-07-1999 thì hầu như không có. Phần đông là sau 2010 đến nay, và đặc biệt là sau 2016 - 2017 mới tăng nhiều hơn, cho nên nói một cách tương đối là số đông là học viên là mới nếu so với học viên đang ở vũ đài chính Trung Quốc đại lục. Cho nên khi đọc trong kinh văn, những từ như "học viên mới" có thể hiểu là có chúng ta trong đó.
Xuyên suốt quá trình sau bức hại, Sư tôn lúc nào cũng nói "Bước ra" nhưng lúc nào cũng khuyến cáo phải giữ an toàn, và nghiêm túc cảnh báo học viên Quốc tế phải chú trọng an toàn cho học viên ở Trung Quốc. Cũng có một vài người hỏi Sư tôn rằng họ nên về Trung Quốc chứng thực Pháp chăng? Sư tôn đã trả lời rõ ràng là không nên về! Hoặc phong trào nổi lên kiện Giang, có người dùng bí danh, có người dùng tên thật. Như vậy có gì mâu thuẫn không?
Chúng ta ai cũng bị thôi thúc phải bước ra, nhưng "Bước ra" này có nghĩa là thế nào? Bước ra đâu? Bao giờ thì bức hại kết thúc? Phải chăng bước xuống đường cùng nhau hô hào phản bức hại đả đảo Giang là bước ra? Hạ bệ Giang xong là xong việc là kết thúc thì thành Thần bay về Trời?
Có nhiều người mệt mỏi với áp lực của sự bức hại và chỉ mong chờ sớm kết thúc, có người thì nghe thấy lật đổ Giang (cùng ĐCSTQ) thì kết thúc, liền lệch sang hô hào ủng hộ những cá nhân, những tổ chức, đảng phái hoặc quốc gia nơi người thường nhằm mong họ làm việc hạ bệ Giang và giải thể ĐCSTQ giúp mình, để cho mình đạt mục đích, mong người thường hoàn tất giúp việc của Thần và cứ như thế từ từ có xu hướng "chính trị hóa" tu luyện và bị dùi vào sơ hở, càng ngày càng rời xa tu luyện. Sau đây tôi thử lạm bàn một cách nhìn hạn hẹp cá nhân của mình.
Với góc độ của tôi, tôi hiểu rằng màn diễn này chỉ là trường tu luyện, bày ra để dùng cho Chính Pháp. Đệ tử thì tu luyện, trong trường tà ác mà tống khứ tất cả các chủng nhân tâm, các chủng các loại chấp trước của con người ở thời khắc quan trọng thì phải bỏ được chấp trước cuối cùng vào ranh giới giữa Nhân - Thần là chấp trước Sinh-Tử. Ai chưa dám bước ra là vì vẫn còn tầng bề mặt nào đấy, chưa đủ Tín Sư, Tín Pháp và đang chấp vào những thứ nơi Thế gian con người đang ngăn chúng ta lại. Không cứ gì Đệ tử trong Trung Quốc Đại lục, mà tất cả những ai cho rằng mình là Đệ tử Đại Pháp thời Chính pháp. Đây không phải là sự hô hào đấu tranh chính trị mà từ trong nội tâm chúng ta, ai bỏ được tâm sợ hãi về vấn đề sinh tử dám bước ra, chẳng phải là vượt quan cuối cùng sao? "Yêu tinh cóc" chẳng phải là cái bóng ma làm đạo cụ cho chúng ta do tà ác dựng nên để hù dọa chúng ta vượt quan cuối cùng này? Nếu dẹp bỏ cái quan này đi thì chúng ta lấy uy đức gì để tiến về viên mãn đây? Vàng-Cát bất phân, đây là chỗ mà Sư phụ giảng là: “Tương kế, tựu kế“ Chẳng phải dùng bóng ma tà ác nhất này để nâng chúng ta lên sao? Là than củi để dung luyện đệ tử Đại Pháp? Mới đủ tà ác để cho chúng ta sợ hãi để khảo nghiệm xem còn chấp trước vào tâm sợ hãi hay không? Chẳng phải đấy là thứ qúy hiếm mà Cựu thế lực tìm mấy ngàn năm mới tìm ra được một con cóc xuất sắc đến thế sao? Đâu có thể (diệt) quẳng thứ “Đạo cụ“ tốt như thế của chúng ta khi chúng ta chưa đạt mục đích tối hậu chứ ?
Vì sao chúng ta chưa vứt bỏ được? Nếu thật sự đầy đủ Chính niệm Tín Sư, Tín Pháp thì chúng ta chẳng còn tiếc gì những thứ ở nơi con người này mà không buông bỏ được. Nếu chưa buông được thì trên căn bản là thiếu lòng tin đối với Sư phụ và đối với Pháp. Nói cách khác: Đả đảo Tà đảng và diệt Giang không phải là mục đích. Sư tôn đã từng giảng, nếu làm thế thì Sư tôn chỉ cần sai những Thần tiên trong núi ra làm là được rồi, đâu cần chúng ta vất vả đến thế? Lý do là còn nhiều học viên tu luyện chưa tốt, chưa thể viên mãn được nên Sư tôn nói bước ra ở một tầng khác có nghĩa là: Bước ra khỏi sự sợ hãi, bước ra khỏi nhân tâm, bước ra khỏi sinh tử nơi con người, bước ra khỏi những chấp trước của chúng ta, bước ra khỏi những thứ ở thế gian con người.
Chính vì than củi cũng sắp hết rồi, tà ác ở không gian khác cũng bị tiêu trừ gần hết rồi, Sư tôn từ bi cho chúng ta thêm thời gian để tranh thủ tu luyện, người nào chưa đạt đến thì có thể tu luyện đạt được đến vứt bỏ quan sinh tử cuối cùng và đề thi là bước ra chứng thực Pháp khi đối đầu với bóng ma "Yêu tinh cóc". Một mặt trên con đường tiến về viên mãn thì cứu thêm nhiều chúng sinh hơn nữa, đặc biệt là chúng sinh ở Trung Quốc.
Người nào chấp trước vào bức hại mau kết thúc đề viên mãn cá nhân thì cũng là chấp trước. Chấp trước cuối cùng vào con người nơi đây thì nhất định phải bỏ, chấp trước vào thời gian cũng cần phải bỏ, đạt đến tiêu chuẩn vô lậu. Người nào cứ mong bức hại sớm kết thúc ở một tầng khác mà nhìn thì phá hoại hoàn cảnh tu luyện. Kết thúc rồi thì sao? Chúng ta sông hạnh phúc chăng? Thì chúng ta làm gì đây khi tình trạng tu luyện và nhận thức Pháp của chúng ta như hiện tại? Chẳng lẽ mang luôn tảng thịt đầy đủ chấp trước của chúng ta về Thiên quốc sao? Những người ngồi lại chẳng phải chính là chúng ta sao? Sư tôn đã từ bi cho chúng ta có thêm cơ hội mà tu luyện, đặc biệt nhất là học viên Việt Nam, qua Kinh văn: "Gửi các học viên Việt Nam 2018" Ngài dùng từ Đại Pháp để ký. Trong đấy cho phép lấy học Pháp, luyện công, tu luyện cá nhân làm chủ. Ngài đã đặc cách cho học viên Việt Nam là một ngoại lệ không nước nào có. Sau lúc đấy tôi đọc thấy một số học viên bên Trung Quốc cũng liền quay về tu luyện khi đọc Kinh văn gửi học viên Việt Nam đủ thấy họ thèm có được điều kiện như thế biết dường nào? Thế mà một số học viên trong tâm còn oán trách Sư tôn sao không sớm kết thúc. Sư tôn có nhiều thứ là không thể giảng, vì hễ giảng ra là liền không được tính, hoặc Cựu thế lực sẽ gia tăng khổ nạn cho học viên ở phương diện khác. Những người càng mong dẹp Giang, mong kết thúc sớm thì càng có nguy cơ ở lại cao hơn. Tại sao lại nói: Thiện Giả quay về Trời nơi nhà của họ? Không phải là tất cả hồi thiên? Ai đứng vào hàng ngũ nào? Phải tĩnh tâm mà đối chiếu, mà xét thật nghiêm túc mình dang diễn bên nào? Trong giả tướng, loạn tượng mà nhìn ra được đấy là phúc phận. Đứng sai hàng ngũ là cực kỳ nguy hiểm! Không được hồ đồ nửa điểm.
Đối với học viên Việt Nam chúng ta trong Kinh văn 2018, Sư tôn đã nói rõ đại thể rằng: Bây giờ tà linh Trung Cộng cũng đang trong thanh trừ cuối cùng. Thật sự muốn làm giống như Trung Cộng bức hại Pháp Luân Công những năm đó, thì các nhân tố tà ác ở không gian khác cũng hết rồi. Không có thế lực to lớn tà ác kia chèo chống, thì người làm không nổi đâu.
Tôi hoàn toàn tuyệt đối tin theo Sư phụ, nếu cho tôi một chiếc xe đạp, để đua với một chiếc xe Ferrai mà Sư phụ nói là: "Nó sắp hết xăng rồi, chỉ chạy được một vài trăm mét nữa thôi." Thì tôi sợ gì khi đua với chiếc xe sắp hết xăng? Nó càng rú ga hăm dọa thì quãng đường nó đi được càng ít. Hình thế bây giờ không đủ tà ác ở không gian khác chống lưng, khác nào xe sắp hết xăng? gôm khắp vũ trụ cũng chỉ còn chút ít đấy làm năng lượng, làm than củi để cho học viên, cho vai chính trên vũ đài hoàn thành nốt vở kịch này.
Hình thế loạn tượng có vẻ rối ren, nhưng có trình tự phị thường, có Sư phụ ở đây không ai loạn nổi đâu, Sư tôn từng nói vậy. Trên bề mặt để xem Đại Pháp bị nói xấu, bị bôi nhọ, môi trường bị phá hoại thì thái độ của học viên biểu đạt thế nào? Có tâm đứng về bên chính diện hay không? Ai xứng đáng vai nào trong vở diễn, ai lựa chọn bước thế nào cho sinh mệnh của họ đều có trật tự phi thường. Một số người than trách môi trường tu luyện Việt Nam sao mà kém, sao mà loạn. Đấy cũng là "lậu", nếu hoàn toàn an bình, học viên ra đường ai ai cũng kính ngưỡng như ngôi sao, ai cũng muốn cung phụng, dâng tiền, học Pháp luyện công không hề có can nhiễu nào cả, xã hội đối với Pháp Luân Công cũng không mâu thuẫn nào hết. Nếu nhìn hướng khác thử hỏi đề cao thế nào đây? Chẳng phải cùng ngồi uống trà rồi cùng nhau tăng công? Những người giả tu làm sao phân định ra được?

Thật sự thì không ai phá nổi Đại Pháp vũ trụ. Ai phá được Đại Pháp vũ trụ đây? Khác nào bảo con người phá Ngân hà này đi! Phá vũ trụ này đi! Xem có phá được không? Muốn hay không muốn cũng không thể nào phá nổi. Chỉ vài con Corona đã loạn hết cả thế giới lên rồi! Chỉ là giả tướng, tuy là giả tướng nhưng phải giống như thật vì Đây là màn diễn, là sân khấu của Thần bày ra. Cứ lo sợ Đại Pháp bị phá chẳng khác nào mưa mùa đổ xuống mà còn lo đi gánh nước để tưới vườn. Không khổ công nhọc sức hay sao?
Sư tôn đã nói đại ý rằng những người trong tôn giáo và ngoài Trung Quốc đại lục, cả ở Việt Nam cũng vậy thì có thể để đến lô sau, ở Trung Quốc là đã bị đầu độc có hệ thống do bộ máy tuyên truyền từ nhiều phương diện và trực tiếp đối đầu Pháp Luân Công, trong tư tưởng họ đã thù ghét Pháp Luân Công nên khi Pháp Chính Nhân Gian đến thì liền bị hủy không còn cơ hội nữa, nên bây giờ phải ưu tiên là vậy. Những phạm vi ngoài đấy ra có thể chờ lô sau, khi chân tướng đã hé lộ họ mới biểu đạt thái độ với Đại Pháp thỉ trái lại có chỗ tốt là họ không còn tư tưởng phản diện nữa và cuối cùng là không bị vào cửa vô sinh vĩnh viễn. Không phải là hoàn toàn không làm, gắng hết sức mà làm một cách trí huệ, nhưng chưa phải là bức thiết đến mức "Một đập xong hết".
Chúc tất cả có trí huệ có đầy đủ tín tâm đi nốt quãng đường còn lại.

26 - 05 - 2020
PS. Viết xong mới thấy quá dài, không phù hợp xu thế hiện đại, đánh nhanh thắng lẹ kểu xu thế "bước ra" hiện nay, mong mọi người thông cảm. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Vui lòng để lại bình luận của bạn